Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2011

Những nặng lòng hạnh phúc

Update thông tin về Giỏ thị xóm Blogspot: Đợt 2 (theo quý), số tiền những tấm lòng thơm thảo góp vào Giỏ thị xóm Blogspot cộng thêm 170 USD từ đợt 1 trữ lại do một số bạn gởi về một lần cho một năm, tổng thành 4tr VNĐ + 720 USD, quy ra tiền Việt là 19 triệu 178 ngàn VNĐ góp Quỹ 'cơm có thịt' cho các em bé vùng núi nghèo.

Đợt này ngoài những bạn đã góp chung từ đợt đầu, Giỏ thị còn có thêm thị từ Trăng Quê, Carpe Diem, và các bạn đọc Blog: Quỳnh Ni (Đà Nẵng, quynhni2003@gmail.com), Hoàng Ly (Hà Nội, nghoanglan@gmail.com), Bạn Thu (michellehuongtran09@yahoo.com). Không biết nói gì ngoài hai từ cảm động.
Bạn Thu viết qua email "Mình muốn nhờ Lana chuyển giùm một số tiền góp vào gánh hàng giúp Pa Cheo (chị Sống Thật Chậm tổ chức). Mình muốn đóng góp qua Giỏ Thị thay vì gởi thẳng vào tài khoản của bác Tuấn bởi vì mình biết được chương trình này là nhờ đọc blog của Lana".

Phần góp cho cơm thịt, Giỏ thị đã chuyển 17 triệu đến Quỹ Suối Giàng (Xác nhận sao kê chuyển khoản ở bảng này, ngày 29/12 và được reconfirm ở đây nha bà con). Hiện còn một trái thị đang trên đường về, sớm mai Lana sẽ nhận và chuyển nốt số còn lại. Đợt này miền núi rét, nhiều tình nguyện viên cùng bác Tuấn xúc tiến các chuyến mang cơm thịt mang tiền mang chăn mền áo ấm vớ tất lên cho các con nên Quỹ tạm thời khá cạn.
(Chốt xong đợt Lana sẽ email gởi cập nhật chi tiết trong email chung Giỏ thị, mọi người chịu khó check mail đọc Lana xì pam tị nhé).

Trích về chia sẻ cùng nhà mình:
Bác Tuấn: Để chuẩn bị lên Điện Biên, chúng tôi đi tìm mua áo rét cho học sinh mầm non với số lượng trên ngàn chiếc. Cũng lần mò không ít chỗ, cuối cùng mua được 1.150 chiếc áo rét, cả cho cháu trai, cả cho cháu gái, với giá 85.000 đ/áo nữ và 105.000đ/ áo nam. Có thể nếu nhiều thời gian hơn, sẽ tìm ra "mối" rẻ hơn. Nhưng đến giờ, với chất lượng tương đương, đó vẫn là giá tốt nhất chúng tôi tìm được. Điều vui là thày cô, phụ huynh đều khen áo đẹp và tốt, phù hợp với các em nhỏ vùng cao.
Giữa chừng hết áo, điện về Hà Nội, lấy tiếp lô 650 áo len xuất khẩu, gửi qua xe khách chạy đêm, sáng sớm nhận ở bến xe, lại đi tiếp để trao cho các cháu. Giá gốc mỗi áo là 85.000 đ, người bán biết đem đi 'cho chúng nó' - bọn trẻ con miền núi, chỉ lấy 35.000 đ/chiếc.
Nhưng vẫn thiếu.
Chúng tôi rời Điện Biên, ngậm ngùi vì còn nhiều cháu chưa có áo ở những trường chúng tôi đã đến. Không biết chúng tôi có thể kịp huy động giúp đỡ để khoảng 500 cháu nữa có áo rét mới như 1800 cháu vừa nhận hay không. Trẻ con hay tủi thân nếu thấy bạn có mà chúng không có.


Cô giáo Tuyền trường Dềnh Thàng - gửi theo comment ở Blog bác Tuấn (link)
"Các chú ơi Hà Nội giờ có lạnh lắm không, trên Dềnh Thàng bây giờ mây mù bao phủ đứng cách nhau 1m là không nhìn thấy ai nữa rồi. Nhiệt độ ngoài trời bây giờ là 3 độ C thôi. Nhìn lũ trẻ buổi trưa ngủ ấm trong chăn ngủ ngon lành không muốn dậy chiều, cháu thầm cảm ơn các cô các chú đã mang bao niềm vui ấp áp niềm hạnh phúc cho lũ trẻ và cho các cô giáo nơi đây. Mấy năm trước ở đây rét quá trẻ hay trốn học ở nhà đến năm nay học sinh của cháu đi học đủ và đều hơn, buổi trưa được ăn cơm thịt ngủ trong chăm ấm, rét quá còn đốt lửa sưởi ấm, chúng thích lắm các chú ạ. Nhìn bạn bào cũng tăng cân lên trông thấy".

Cô Tuyền viết không dấu, mình gõ lại tới khúc này nghe cay nơi sống mũi. Lại chảy nước mắt.

Chuẩn bị sắp đồ theo đoàn đi Pa Cheo, Y tí đầu tuần tới. 3 ngày. Những lần đi mọi người đều tự túc từ xe cộ đến ăn ở không chạm vào tiền cơm thịt cho các con. Vất vả nhưng ấm lòng, và cả nặng lòng nữa vì còn nhiều các bé nghèo quá lực bất tòng tâm. Những nặng lòng rất tình người, nặng lòng nhưng biết đang có nhiều người ủng hộ, nhiều tấm lòng cùng chia sẻ, nên mình nghĩ đó cũng là những nặng lòng hạnh phúc.

Áo ấm rồi, mà chân..., hỏi sao không nặng lòng.

*** Toàn bộ về GIỎ THỊ XÓM BLOGSPOT

Thứ Ba, 13 tháng 12, 2011

Thư gởi từ Suối Giàng

Trời vừa tắt nắng, xe của đoàn bác Tuấn đã leo lên đến trung tâm xã Suối Giàng trong sự đón tiếp hân hoan và nồng nhiệt của các thầy cô giáo cùng các em học sinh nơi đây. Dù đã nhiều lần đặt chân lên Suối Giàng, nên hôm nay các bác như trở lại miền đất quen thuộc và các em học sinh cũng như hẹn người mong gặp, các thầy cô giáo rất hối hả đợi chờ. Tất cả đều xúc động và cảm thấy hạnh phúc khi vợ chồng Bác Tuấn cùng các bác, cô chú trong đoàn thay mặt các nhà hảo tâm ân cần trao từng chiếc áo ấm, âu yếm quàng từng chiếc khăn, trau truốt đội từng chiếc mũ len cho các em học sinh nghèo nơi đây. Tất cả, tất cả những hành động đó đã diễn ra như duyên hẹn ước. Tình cảm của họ như là "mẫu tử tình thâm".

Những câu nói rất mộc mạc mà chân tình rằng: "mấy đứa nhỏ chưa ăn cơm thì mang thịt lên nấu thêm cho chúng ăn luôn", "thằng này áo có vừa không?", "đứa này áo chật đổi cho nó cái khác cho vừa",... Những câu nói ấy cùng những hành động ân cần tỉ mỉ của các cô bác đã làm chúng tôi thật cảm động. Sau một thời gian rất khẩn trương và hối hả đoàn đã trao hằng trăm chiếc áo ấm, hàng trăm chiếc khăn, hàng trăm chiếc mũ và nhiều vật dụng thiết yếu cho công việc học tập của học sinh trong ánh mắt nụ cười rạng rỡ của các em và ánh mắt trìu mến của các cô chú trong đoàn, các bậc phụ huynh và các thầy cô giáo. Tất cả điều đó chỉ là những việc làm nho nhỏ của những người trong quỹ mà thôi.

Các bạn có biết không, mong muốn của các bác, cô chú là tất cả, tất cả học sinh Suối Gàng được ăn "cơm có thịt", thường xuyên. Vì thế các cô Bác đã huy động số tiền không nhỏ để đã gửi cho các em học sinh nơi đây. Hiện nay nhà trường cũng rất cần và trân trọng đến sự giúp đỡ trong sáng và tâm huyết những người đã, đang và sẽ xây dựng quỹ này. Vì vậy nhà trường đã sử dụng quỹ rất đúng mục đích, mang lại ý nghĩa và hiệu quả rất cao trong công tác giáo dục; quỹ đã thực sự là nguồn động viên rất lớn đối với các các em học sinh bán trú dân nuôi nơi đây. Điều đó đã tạo lên một luồng gió mới cho sự phát triển của sự nghiệp giáo dục Suối Giàng. Có lẽ sau này dù có đi công tác xa Suối Giàng hay trưởng thành trên mảnh đất quê hương chắc rằng các em sẽ không bao giờ quên những kỷ niêm tuổi ấu thơ đã lơn lên trong vòng tay yêu thương che trở cua gia đinh, các thầy cô và đặc biệt quỹ "cơm có thịt".

Cuối cùng các em học sinh Suối Giàng và người viết bài viết này không quên cảm ơn vợ chồng bác và các bác, các cô chú trong đoàn đã không quản ngại khó khăn đem hơi
ấm và tình thương đến với các em nhỏ Suối Giàng. Rất mong sự quan tâm giúp đỡ tiếp tục của các anh chị và các bạn cũng như những người đọc bài viết này đang trực tiếp
hoạch định chính sách tiếp tục quan tâm tạo điều kiện hơn nữa về cơ chế cho các doanh nghiệp và các nhà hảo tâm trong công tác xã hội hóa giáo dục để có thêm nhiều "Suối Giàng" như thế . Xin trân thành cảm ơn Casc bác và các cô chú, các anh chị trong đoàn,hẹn gặp một ngày gần nhất trong hơi ấm tình người hướng về các em nhỏ vùng cao nơi đây.

Suối Giàng, ngày 26 tháng 11 năm 2011

Xuân Kiểm (THCS Suối Giàng)
ĐC: xuankiem_sg@vanchan.edu.vn
(nguồn ở đây)

*** Cùng một chuyến đi:
- TỚI NHỮNG MIỀN XA HƠN

Thứ Hai, 12 tháng 12, 2011

Đầu tuần bận rộn, nhưng...

1. ... Nhưng đã và đang có những trái thị thơm gởi về "Giỏ Thị" góp để tiếp sức cho Dự án Cơm thịt nhân văn mà hiệu quả của Quỹ Suối Giàng. Vậy không blogging sẽ cảm thấy thiếu và lỗi. Giỏ Thị đã nhận được Thị từ Hoàng Yến, Sông, Mẹ Mốc Mít, Quỳnh Ni (Đà Nẵng). Thông tin cụ thể Lana sẽ sớm thông tin qua email chung nhóm. Ngoài ra, hôm nay dịch vụ chuyển tiền báo có một món tiền USD gởi về, không khớp với số tiền nào mà Lana được báo đang chuyển. Lana đang chờ thêm tin. Lỡ nhận rồi mà chưa biết ai gởi thì làm sao để email báo đã nhận đây?

2. Bận rộn, nhưng có việc này cứ thú vị mủm mỉm mình ên hoài im tiếp không có được. Có một bạn chỉ đọc comments mà vẽ nên chân dung người còm. Lúc đầu Lana ngó thấy tên mình bị đưa lên "đoạn đầu đài" thì run rẩy sợ hãi lắm, nhưng coi thì thấy bạn í viết hay quá. Mà bạn í vẽ chân dung Lana hiền ghê (giống, hihi). Bạn í lại có biệt tài xóa nếp nhăn nên Lana cứ như soi vào cái gương có phép làm thời gian lùi lại ấy, hihi, sướng. Ở đây này.

3. Đầu tuần bận rộn, nhưng có việc này nữa làm cảm động muốn share. Một bạn đọc blog hôm nay email rằng bạn sẽ gởi một số tiền góp cho ý định mà bạn Sống Thật Chậm sau một chuyến đi theo nhóm Suối Giàng đã trăn trở là mua đồ ấm, nước sạch, nồi nấu bếp, thuốc... (link) giúp các bé mẫu giáo Pa Cheo. Bạn viết "Mình muốn đóng góp vào Giỏ Thị thay vì gởi thẳng vào tài khoản của bác Tuấn bởi vì mình biết được chương trình này là nhờ đọc blog của Lana". Mình email cho bạn rằng Giỏ Thị gom trong nhóm kẻ ít người nhiều thành một khoản rồi gởi qua Quỹ Suối Giàng, Quỹ này sẽ chi cho mục đích khởi đầu là cơm thịt cho trẻ miền núi, đầu tư cho từng điểm chắc chắn rồi thì mở rộng cơm thịt sang các điểm khác, sao để bảo đảm duy trì được đều đặn và lâu dài. Những việc giúp hiện vật (quần áo ấm, chăn mền, sách vở, đồ dùng sinh hoạt... ) diễn ra song song và độc lập với Quỹ Cơm thịt. Là để Quỹ tập trung cho mục đích chính, không bị phân tán thôi chứ giúp thế nào cũng ý nghĩa và đáng trân trọng. Lana đã nhận với bạn sẽ làm trung chuyển đến đúng nơi và truyền đạt đúng mong muốn của bạn. Cảm ơn tấm lòng của bạn rất nhiều.

Hà Nội mà còn đang rét buốt. Trời lạnh căm căm. Tết đến gần rồi.

Thứ Hai, 5 tháng 12, 2011

Dự án 9 triệu - tới những miền xa hơn

Tuần trước nòng cốt dự án 9 triệu cùng một số tình nguyện viên có chuyến đi dài, thăm, tiếp tế thêm cho các trường 'đã phủ sóng cơm thịt' và khảo sát những trường xa hơn, nghèo hơn dọc ba tỉnh: Yên Bái, Lai Châu, Lào cai.

Mình ở nhà, dõi theo chuyến đi của nhóm bằng cách đọc đủ tất cả những bài cảm nhận của những người tình nguyện theo đoàn. Nhâm nhi hoài câu này của Blogger 'Sống thật chậm' "Theo chân đoàn lần này chỉ muốn tìm câu trả lời cho một số băn khoăn của mình". Mình đoán một trong những băn khoăn ấy là muốn nhìn tận mắt cơm thịt đến với các cháu như thế nào. Và chuyến đi đã thật sự làm chị cảm động. Những bài viết của chị đầy ắp cảm nhận của một người giàu trắc ẩn, của một người làm mẹ trước những đứa trẻ thiếu thốn, lấm lem.

Mình sẽ trích một ít từ các blog bạn về chuyến đi này của Dự án 9 triệu chia sẻ nhé:

Dù đã rất cố gắng, bọn mình cũng chỉ lên được Suối Giàng vào lúc đã tối hẳn. Gần hai trăm đứa học sinh nội trú Tiểu học và Trung học sơ sở vẫn đợi. Quà mang lên khá nhiều: 200 áo gió người bạn ở Vinatex tặng, 340 chiếc áo ấm mua bằng tiền bạn MH gửi đến, Nhóm Giỏ Thị gửi lên 130 mũ len, 80 khăn len, rồi sách truyện... Dọc đường, dừng lại chợ ngã ba mua quà "đặc biệt". Chính là thịt. Quầy miền núi, chỉ có một vài cân, thế là người bán ới các quầy khác ở xa. Mấy bà chạy rầm rập đến với các miếng thịt trên tay... Gom được gần chục ký ngon nhất. Như sống lại thuở bao cấp, thăm người thân bằng thịt là quý nhất, mà không thì lạc, cá khô, trứng... cũng quý vô cùng. (Một chuyến đi dài - TĐT)

Bọn trẻ con nội trú được báo trước có khách Hà Nội lên, đã ngóng chờ từ chiều. Một số đứa nhà rất xa, không đợi được, phải về để hôm sau mang gạo đến trường. Mới sà vào lân la bắt chuyện với chúng, thì bác Tuấn, bác Trâm, bác Linh đã bắt đầu phát áo khoác ấm cho bọn tiểu học. Các bác Tiến, bác Khôi thì làm phụ tá. Nhìn bọn trẻ háo hức nhận quà, mặc áo, đội mũ với vẻ mặt hân hoan mà thấy sướng quá.
... Bác Tuấn gửi lời chào và cảm ơn các bạn Giỏ Thị nhé
.
(Lên Suối Giàng - Phần 2 - HAT)

Tiện đường rẽ vào Lao Chải thăm trường tiểu học. Sau khi nhận được tiền hỗ trợ từ quĩ "cơm thịt", nhà trường đã tổ chức nấu ăn cho tụi nhỏ nội trú... "Trứng gà, trứng vịt" ở Lao Chải không còn phải cúi rạp người thổi lửa nấu cơm sau buổi học nữa. Mà hơn chục trứng gà, trứng vịt này còn phải cõng thêm "trứng chim cút" nữa chứ. Vì em nhỏ học mẫu giáo gần đấy nên đến bữa lại sang anh chị chúng bên tiểu học để ăn... ké. Lần này lên, "cơm thịt" quyết định chi tiền luôn cho "trứng chim cút" để khỏi phải "ấp nhờ" ổ của anh chị. Tổ chim của chúng cheo leo bên sườn núi hiu hắt trong nắng chiều.
... Nghe các thầy cô nói, khu nội trú đã tăng lên 60 đứa so với 50 lúc cơm chưa có thịt.

Trên đường đi Y Tý rẽ qua Pa Cheo, một xã nghèo nhất của huyện Bát Xát. Quả danh bất hư truyền. Nghèo mạt rệp. Hai lớp học mẫu giáo của xã nằm không xa đường quốc lộ từ Sa Pa đi Y Tý nhưng cảm giác như bị bỏ quên. Xơ xác từ vật chất đến con người. Đám trẻ co ro trong cái lạnh 14 độ C. Quần áo phong phanh, có đứa đi chân đất, nhiều bé gái mặc váy lộ ra cẳng chân khẳng khiu tím tái. Thương các con chảy nước mắt... Mình có cảm giác khi lên xe rời Pa Cheo như là chạy trốn. Chạy trốn khỏi sự lãng quên, vô cảm, tội ác...
Ngay như trên đường từ Y Tý về Lào Cai, đã biết thêm ba trường mẫu giáo nghèo nữa là Tả Ngải Thầu, A Lù và Trịnh Tường. Toàn xã vùng biên. (Chủ nhân của IQ cao - Thùy Linh)

Có lẽ ai cũng biết, cái nghèo còn nhiều lắm nên càng đi càng thấy chưa đủ. Nói riêng một xã nghèo huyện nghèo, giúp được điểm này thầy cô và bà con các điểm khác trong xã trong huyện sẽ ngóng trông: Cái trường kia may mắn quá, bao giờ cái người tốt mới đến trường con mình?
Thế nên, càng đi, sẽ càng thấy nặng lòng.
Thế nên, cần lắm tiếp tục bàn tay chung góp của những tấm lòng với trẻ vùng cao.
Mình, ngày xưa, thời sơ tán, cũng từng là một đứa trẻ vùng cao...
Chờ em tan trường
Đứa được ấm (Tiểu học Suối Giàng),
Đứa còn rét tím chân... (Mầm non Pa Cheo)

*** Mời bạn đọc:
- ÁNH SÁNG CỦA NGÀY
- GIỎ THỊ XÓM BLOGSPOT